Top posters
zelel (582) | ||||
†MrKut3o† (313) | ||||
[chún_ạk] (296) | ||||
__!*y'- legend*!__ (267) | ||||
december.28 (255) | ||||
•ķåηðγ• (236) | ||||
GPS|Genji (206) | ||||
Admin (188) | ||||
PCD.=(¯`·.¸ C^_^D ¸.·´¯)M (182) | ||||
billy (146) |
Latest topics
Mẹ tôi.....
Diễn Đàn A1 :: Sự kiện :: Tin hot
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Mẹ tôi.....
Mẹ ơi. Mới ngày nào, mỗi khi trời mưa, mẹ cởi truồng con cho đi tắm mưa. Cu con xinh, xóm ai cũng nựng. Có hôm mưa lớn, nước ngập thềm nhà, mẹ đặt con vào cái thau nhựa rồi thả cho trôi như Đường tăng trong Tây Du Kí vậy. Có lúc con nghịch nước lật thau, khóc í ới.
Mẹ ơi. Mới ngày nào, mẹ sai con đi mua me về mẹ nấu canh chua, dặn đi dặn lại nhưng vẫn sợ con quên, mẹ viết dòng chữ thật to "BÁN CHO CON 500(VNĐ) ME" trên tấm bảng đen rồi đeo lủng lẳng trước ngực con, con chạy lon ton, té lên té xuống. Con về, tay cầm cây kem, miệng con tèm lem: "mẹ ơi hết me rồi". Thật ra là con lấy tiền mua kem đó mẹ!
Mẹ ơi. Mới ngày nào, mỗi khi con đi cắt tóc, người ta phải đặt thêm một tấm nệm nhỏ lên ghế để kê cho con cao thêm, người ta mới cắt được. Muỗng dùa, ba giá, đầu đinh,... sao cũng được, con vô tư chạy chơi khắp xóm mình nghèo.
Mẹ ơi. Mới ngày nào,... ... ...
...mà hôm nay, con trai mẹ đã 18 tuổi. 18 tuổi, con không vội làm người lớn, nhưng cũng đâu còn là con nít nữa, phải không mẹ? Và có lẽ trong suốt cuộc đời này, con vẫn chưa hiểu được câu hát mẹ ru.
...
18 năm... nhanh quá mẹ ơi.
18 năm về trước, cũng ở tuổi con bây giờ, mẹ đã biết thế nào là mang nặng đẻ đau. Giờ đây, nhìn những cô bé nhí nhảnh hồn nhiên, con càng thêm thương mẹ... Lấy ba con từ năm 17 tuổi, còn quá sớm cho một đời con gái. Trách mẹ sao được, nhà mình nghèo, lại ít học, mẹ theo ba cho đỡ gánh gia đình.
Ngày ấy, mẹ 18 tuổi, ăn chưa no co chưa ấm, mẹ đã dành từng giọt máu để cho con no giấc sữa. Những năm đó nhà mình thiếu ăn thiếu mặc, nhưng mẹ vẫn nuôi con được ú na ú nần, bằng dòng sữa ngọt ngào ấy. Con càng lớn, thân mẹ càng gầy đi, chỉ còn 39 kí. Quần áo của mẹ thì quanh năm chỉ có 2 bộ đã đứt chỉ sờn vai...
Mẹ đã kể. Ngày xưa ba mẹ lấy nhau nhưng không được sự đồng ý của gia đình bên nội, nhất là ông nội con. Nhưng tình yêu của ba mẹ đã vượt qua ngăn cản ấy. Những tưởng sau khi sinh con ra thì bên nội sẽ chấp nhận hai mẹ con mình, nhưng không. Ngày mẹ bồng con ra mắt ông nội, với tất cả niềm tin và hi vọng mẹ đã đặt vào đứa cháu nội đích tôn của ông, tất cả... tất đã tan tành chỉ trong một câu nói của ông... "đây không phải cháu nội tao, tao không có con dâu như mày"... Lúc đó, con đường từ nhà nội về nhà mình dường như đã thấm ướt nước mắt của me, con còn ngây thơ chỉ biết toe toét cười. Giờ đây, khi nghe mẹ kể lại câu chuyện này, mẹ cười, con khóc...
...
18 năm, nhìn lại một chặng đường, con đã có lỗi với mẹ nhiều lắm. Mẹ ơi...!
Lúc còn nhỏ, có lần không nghe lời mẹ, con ngậm viên bi rồi lỡ nuốt luôn. Bi nghẹn ở cổ, con không thở được, ngã ngửa ra, mặt tím tái... May mà mẹ thấy kịp, đập một phát vào lưng con, ọc viên bi ra, còn sống tới bây giờ. Rồi những lần con sụp ván lọt sông, té cầu thang, chó cắn...vv... Nếu không có mẹ, có lẽ con đã không còn sống đển hôm nay. Mẹ đã sinh ra con, không chỉ một lần.
Có những đêm khuya đột nhiên cúp điện, sợ con nóng nực không ngủ được, mẹ đã lặng lẽ ngồi quạt tay cho con suốt đêm.
Rồi có lần con đi chơi đêm, dù đã khuya và mệt mỏi sau một ngày làm việc nhưng mẹ vẫn ngồi chờ con ở đầu hẻm. Mẹ sợ con có chuyện gì...
Và con vẫn còn nhớ, ngày đầu tiên mẹ chở con trên chiếc xe đạp đến trường để tập dợt cho buổi khai giảng năm học lớp 6, mẹ đã lặng lẽ đứng ở cổng trường nhìn con và khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc. Trước đó, mẹ không dám nghĩ đến có một ngày đứa con trai bệnh tật, từng học trường tiểu học tình thương này của mẹ được bước chân vào một trường trung học.
......
18 tuổi, chưa một lần con biết thổi nến bánh kem.
Hồi còn nhỏ xíu, thấy mấy đứa trong xóm có sinh nhật, con cũng khóc đòi mẹ làm tiệc sinh nhật cho con. Mẹ đã dỗ dành: "chưa tới sinh nhật con đâu, lớn lên con có sinh nhật rồi mẹ sẽ mua bánh kem cho con mà", con nín khóc và ngoan ngoãn chờ ngày con lớn.
Rồi khi con lớn thêm một chút, con mới hiểu câu nói của mẹ ngày nào, con mới biết mẹ đã nói dối con... Thật ra là tại nhà mình nghèo, tiền đâu mà mở tiệc sinh nhật cho con. Con đã hiểu, con không khóc đòi sinh nhật nữa, nhưng thật ra sâu thẳm trong lòng con vẫn mong muốn một ngày nào đó mẹ sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho con, để bằng bạn bằng bè. Lúc đó con vẫn còn nhỏ lắm.
Và bây giờ thì con đã lớn, con đã thay đổi. Suốt mấy năm gần đây, con không còn nghĩ đến chuyện tổ chức sinh nhật nữa. Sinh nhật đối với con chỉ là một ngày bình thường. Đúng vậy, một ngày rất bình thường, mẹ à. Thậm chí con né tránh, con nói dối mỗi khi ai đó hỏi đến ngày sinh nhật con, chỉ một số ít người quan trọng với con lắm mới biết được. Mẹ biết tại sao con thay đổi như vậy không? Không phải con mặc cảm về quá khứ, cũng chẳng phải con sợ tốn tiền đãi bạn bè... Làm sao con dám nghĩ đến chuyện tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho riêng mình trong khi suốt cuộc đời gian khổ mẹ đã không còn nhớ được ngày sinh của mẹ?
Hôm nay con viết entry này thay lời chúc mừng sinh nhật muộn cho chính con, cũng là lời cảm ơn của con gửi đến mẹ.
Con yêu mẹ
Mẹ ơi. Mới ngày nào, mẹ sai con đi mua me về mẹ nấu canh chua, dặn đi dặn lại nhưng vẫn sợ con quên, mẹ viết dòng chữ thật to "BÁN CHO CON 500(VNĐ) ME" trên tấm bảng đen rồi đeo lủng lẳng trước ngực con, con chạy lon ton, té lên té xuống. Con về, tay cầm cây kem, miệng con tèm lem: "mẹ ơi hết me rồi". Thật ra là con lấy tiền mua kem đó mẹ!
Mẹ ơi. Mới ngày nào, mỗi khi con đi cắt tóc, người ta phải đặt thêm một tấm nệm nhỏ lên ghế để kê cho con cao thêm, người ta mới cắt được. Muỗng dùa, ba giá, đầu đinh,... sao cũng được, con vô tư chạy chơi khắp xóm mình nghèo.
Mẹ ơi. Mới ngày nào,... ... ...
...mà hôm nay, con trai mẹ đã 18 tuổi. 18 tuổi, con không vội làm người lớn, nhưng cũng đâu còn là con nít nữa, phải không mẹ? Và có lẽ trong suốt cuộc đời này, con vẫn chưa hiểu được câu hát mẹ ru.
...
18 năm... nhanh quá mẹ ơi.
18 năm về trước, cũng ở tuổi con bây giờ, mẹ đã biết thế nào là mang nặng đẻ đau. Giờ đây, nhìn những cô bé nhí nhảnh hồn nhiên, con càng thêm thương mẹ... Lấy ba con từ năm 17 tuổi, còn quá sớm cho một đời con gái. Trách mẹ sao được, nhà mình nghèo, lại ít học, mẹ theo ba cho đỡ gánh gia đình.
Ngày ấy, mẹ 18 tuổi, ăn chưa no co chưa ấm, mẹ đã dành từng giọt máu để cho con no giấc sữa. Những năm đó nhà mình thiếu ăn thiếu mặc, nhưng mẹ vẫn nuôi con được ú na ú nần, bằng dòng sữa ngọt ngào ấy. Con càng lớn, thân mẹ càng gầy đi, chỉ còn 39 kí. Quần áo của mẹ thì quanh năm chỉ có 2 bộ đã đứt chỉ sờn vai...
Mẹ đã kể. Ngày xưa ba mẹ lấy nhau nhưng không được sự đồng ý của gia đình bên nội, nhất là ông nội con. Nhưng tình yêu của ba mẹ đã vượt qua ngăn cản ấy. Những tưởng sau khi sinh con ra thì bên nội sẽ chấp nhận hai mẹ con mình, nhưng không. Ngày mẹ bồng con ra mắt ông nội, với tất cả niềm tin và hi vọng mẹ đã đặt vào đứa cháu nội đích tôn của ông, tất cả... tất đã tan tành chỉ trong một câu nói của ông... "đây không phải cháu nội tao, tao không có con dâu như mày"... Lúc đó, con đường từ nhà nội về nhà mình dường như đã thấm ướt nước mắt của me, con còn ngây thơ chỉ biết toe toét cười. Giờ đây, khi nghe mẹ kể lại câu chuyện này, mẹ cười, con khóc...
...
18 năm, nhìn lại một chặng đường, con đã có lỗi với mẹ nhiều lắm. Mẹ ơi...!
Lúc còn nhỏ, có lần không nghe lời mẹ, con ngậm viên bi rồi lỡ nuốt luôn. Bi nghẹn ở cổ, con không thở được, ngã ngửa ra, mặt tím tái... May mà mẹ thấy kịp, đập một phát vào lưng con, ọc viên bi ra, còn sống tới bây giờ. Rồi những lần con sụp ván lọt sông, té cầu thang, chó cắn...vv... Nếu không có mẹ, có lẽ con đã không còn sống đển hôm nay. Mẹ đã sinh ra con, không chỉ một lần.
Có những đêm khuya đột nhiên cúp điện, sợ con nóng nực không ngủ được, mẹ đã lặng lẽ ngồi quạt tay cho con suốt đêm.
Rồi có lần con đi chơi đêm, dù đã khuya và mệt mỏi sau một ngày làm việc nhưng mẹ vẫn ngồi chờ con ở đầu hẻm. Mẹ sợ con có chuyện gì...
Và con vẫn còn nhớ, ngày đầu tiên mẹ chở con trên chiếc xe đạp đến trường để tập dợt cho buổi khai giảng năm học lớp 6, mẹ đã lặng lẽ đứng ở cổng trường nhìn con và khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc. Trước đó, mẹ không dám nghĩ đến có một ngày đứa con trai bệnh tật, từng học trường tiểu học tình thương này của mẹ được bước chân vào một trường trung học.
......
18 tuổi, chưa một lần con biết thổi nến bánh kem.
Hồi còn nhỏ xíu, thấy mấy đứa trong xóm có sinh nhật, con cũng khóc đòi mẹ làm tiệc sinh nhật cho con. Mẹ đã dỗ dành: "chưa tới sinh nhật con đâu, lớn lên con có sinh nhật rồi mẹ sẽ mua bánh kem cho con mà", con nín khóc và ngoan ngoãn chờ ngày con lớn.
Rồi khi con lớn thêm một chút, con mới hiểu câu nói của mẹ ngày nào, con mới biết mẹ đã nói dối con... Thật ra là tại nhà mình nghèo, tiền đâu mà mở tiệc sinh nhật cho con. Con đã hiểu, con không khóc đòi sinh nhật nữa, nhưng thật ra sâu thẳm trong lòng con vẫn mong muốn một ngày nào đó mẹ sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho con, để bằng bạn bằng bè. Lúc đó con vẫn còn nhỏ lắm.
Và bây giờ thì con đã lớn, con đã thay đổi. Suốt mấy năm gần đây, con không còn nghĩ đến chuyện tổ chức sinh nhật nữa. Sinh nhật đối với con chỉ là một ngày bình thường. Đúng vậy, một ngày rất bình thường, mẹ à. Thậm chí con né tránh, con nói dối mỗi khi ai đó hỏi đến ngày sinh nhật con, chỉ một số ít người quan trọng với con lắm mới biết được. Mẹ biết tại sao con thay đổi như vậy không? Không phải con mặc cảm về quá khứ, cũng chẳng phải con sợ tốn tiền đãi bạn bè... Làm sao con dám nghĩ đến chuyện tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho riêng mình trong khi suốt cuộc đời gian khổ mẹ đã không còn nhớ được ngày sinh của mẹ?
Hôm nay con viết entry này thay lời chúc mừng sinh nhật muộn cho chính con, cũng là lời cảm ơn của con gửi đến mẹ.
Con yêu mẹ
__!*y'- legend*!__- To mồm
- Tổng số bài gửi : 267
Phiếu bé ngoan : 675
Số lần được cám ơn : -4
Join date : 13/04/2009
Age : 32
Đến từ : hà nội 1
Diễn Đàn A1 :: Sự kiện :: Tin hot
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Fri May 25, 2012 11:44 am by kphuong
» Học tiếng Nhật - Top Globis
Mon Sep 26, 2011 3:17 pm by tuquynh
» Học tiếng Nhật - Top Globis
Mon Aug 22, 2011 11:45 am by tuquynh
» Tiếng Nhật online xu thế mới của thời đại- Top Globis
Wed Jul 06, 2011 9:03 am by tuquynh
» Khai giảng khóa đàm thoại đặc biệt tại Top Globis
Fri Oct 01, 2010 7:13 pm by tuquynh
» Học tiếng nhật miễn phí tại Top Globis
Fri Oct 01, 2010 7:13 pm by tuquynh
» Học tiếng Nhật là niềm vui của bạn - Dạy tiếng Nhật là niềm tự hào của TOP GLOBIS.
Fri Oct 01, 2010 7:12 pm by tuquynh
» tranh cười
Tue Jul 06, 2010 8:17 pm by Zin
» clip cảm đọng quá mọi người ơi..
Mon May 24, 2010 11:13 pm by GPS|Genji
» 2 Different Tears (Korean ver) - WG :X
Mon May 24, 2010 6:46 pm by zelel
» Forever A1
Sat May 22, 2010 8:40 pm by Zin
» Nhị Thức NIUTON
Wed May 19, 2010 9:38 pm by __!*y'- legend*!__
» Ăn hành kí sự part 1
Tue May 18, 2010 10:33 pm by GPS|Genji
» Tell me goodbye_ BBang
Tue May 18, 2010 5:34 pm by zelel
» Hack map trong dota???
Sun May 16, 2010 10:58 pm by Zin